Công tử Mục Di
Tài không đợi tuổi
Nam Cung Trường Vạn là một tướng mạnh của nước Tống, vì Tống Mẫn Công nói chơi vô ý thức, chạm đến lòng tự ái, khiến Nam Cung Trường Vạn một phút nóng tính không nhẫn nhịn được, giết Tống Mẫn Công.
Công Tử Nghị Thuyết mang quân từ đất Bạt về đánh báo thù, rồi lên nối ngôi, hiệu là Tống Hoàn Công.
Nam Cung Trường Vạn cự không lại phải cõng mẹ chạy snag nước Trần lánh nạn.
Tống Hoàn Công sai sứ sang nước Trần nhờ bắt Nam Cung Trường Vạn giải về Tống.
Công tử Mục Di bấy giờ mới kên năm tuổi, đứng bên cạnh Tống Hoàn Công, bật cười nói:
- Không bắt được Nam Cung Trường Vạn đâu.
Tống Hoàn Công hét:
- Mi là con nít, biết chi mà nói?
Công tử Mục Di nói:
- Người có sức khỏe ai chẳng trọng dụng Tống bỏ đi thì Trần ắt dùng. Nếu chẳng có lễ vật để mua lòng thì Trần chẳng bao giờ chịu vì ta mà bắt giùm Nam Cung Trường Vạn.
Tống Hoàn Công nghĩ lại khen phải, liền sai sứ mang theo rất nhiều lễ vật, vàng ngọc châu báu để hiến nước Trần.
Bấy giờ vua nước Trần là Trần Nguyên Công tánh tham lam, thấy sứ Tống mang lễ vật đến quá nhiều, híp mắt, không nghĩ gì đến lợi hại nữa, bèn thu lễ vật, thuận trả Nam Cung Trường Vạn về Tống.
Tuy nhiên, Trần Nguyên Công lại sợ Nam Cung Trường Vạn sức mạnh phi thường không sao bắt được, liền lập mưu giao cho Công tử Kết bày tiệc rượu mời Nam Cung Trường Vạn đến khoản đãi rồi bỏ thuốc mê bắt Nam Cung Trường Vạn trói lại giải về nước Tống.
Nam Cung Trường Vạn không ngờ độc kế, uống đến say mèm, lúc tỉnh lại thấy mình bị bó chặt trong tấm da dê rất lớn, bên ngoài cột bằng dây da trâu rắn chắc.
Đi đến nửa đường, Nam Cung Trường Vạn vùng vẫy, nhưng da dê bền và trói chặt quá không sao tung ra được.
Khi đến gần thành Tống, tấm da dê bị rách, tay chân Trường Vạn lòi ra ngoài, bọn quân sĩ lấy gậy đập đến nỗi giập cả xương ống.
Tống Hoàn Công truyền đem Trường Vạn ra lóc từng miếng thịt để làm mắm, rồi chia cho các quan mỗi người một ít, bảo:
- Kẻ nào làm tôi không trọn đạo thờ vua, hãy trông vào thứ mắm đó.
Nhận xét:
Cao lễ dễ thưa.
Nếu vua nước Trần không phải tham lam, coi của cải, lễ vật hơn một kẻ tài năng thì làm gì Nam Cung Trường Vạn bị bắt.
Mới năm tuổi đầu, công tử Mục Di đã rõ tình đời hơn ai hết, hơn những kẻ cao niên cầm vận mạng trong một nước. Thời phong kiến, đối với các bậc vua chúa của cải địa vị là hơn hết. Trước mặt họ không có gì khác hơn là tiền và địa vị. Cao lễ dễ thưa, đó là bí quyết thành công của Công tử Mục Di và cũng là một miếng mồi ngon nhử kẻ tham lam tói mắt vì tiền tài mà làm tay sai cho mình.
Ngày nay cũng thế, nếu không có những kẻ tham lam tiền của, địa vị thì làm sao có những tay sai cho bọn đế quốc, làm lũng đoạn nền độc lập của một nước.
Nước Việt Nam ta nếu không có người vì lợi riêng, thì công cuộc giải phóng của dân tộc chúng ta đâu đến nỗi kéo dài trong bao năm gian khổ, nước non tang tóc, gây bao nhiêu sụp đổ cơ hàn.